Nhân
đọc bài "Thưa cụ, cụ còn là bậc thầy về PR" của anh
Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, nói về việc cụ Vũ Khiêu ghi sổ tang Võ Đại tướng,
trong đó, anh tỏ ý “xin bái phục cụ về khoản PR".
Tôi lấy
làm lạ, vì anh Diện, vốn tự coi mình là vĩ nhân, nhẽ nào lại hạ mình ghen tị
với cụ Vũ Khiêu chỉ về cái khoản PR?
Làm sao
tôi có thể quên được hình ảnh anh hỉ hả khoe tấm biển do chính anh vẽ, tự chúc
mừng blog anh có 4 triệu lượt truy cập, mà ngay sau đó blogger Hà Cao đã
chỉ ra cho thiên hạ thấy anh đã đạt đến những con số đầy ấn tượng ấy bằng cách
nào.
Làm sao
tôi có thể quên được lời PR của bạn anh, (dĩ nhiên là qua miệng anh khoe)
rằng, chính anh và chỉ anh mới là “cái tương lai của ngành Hán Nôm nước nhà”. Lời giới
thiệu quá đặc biệt làm người ta nhớ ngay đến tác phẩm Số đỏ (Vũ Trọng Phụng) khi các thầy Min Đơ, Min Toa tung hô Xuân Tóc đỏ là "cái tương lai quần vợt của Bắc kì".
Và ngay
trong blog của anh, anh cũng đã từng mượn lời vợ mà tự PR mình bằng những lời có cánh như sau cơ mà:
BÀ CON
ƠI, LẮNG NGHE THƠ CỦA MẸ ĐỐP NHÀ TÔI:
Tác giả: Trang phu nhân
Sáng nấu cháo
Trưa
đưa cơm
Mẹ
xuống chăm
Ba lăm năm mới đi bệnh viên
ới! cái ông chồng tôi ơi
Ngày hút thuốc
Đêm lại thức khuya
Blog lo
Vận nước
Vinashin
Bô xít Tây Nguyên
ới! ơi cái cô Lượm nữa
Việc của chính phủ
Việc của nhân dân
Đường Lâm
Đào vàng
Ba vì san núi
Đức Thánh Tản
Giật mình thon thót
Đức Thánh Trần
Mượn tay phát ấn
Lên đồng
ới! ơi cái chuyện tâm linh
Nằm viện rồi
Vẫn nhớ
Trịnh Công Sơn
Buồn
Nguyễn Anh Tuấn
Mà lo
Cù Huy Hà Vũ
ới! ơi công lý khi nào có?
Biết làm sao đây
Tôi là vợ cái ông chồng mõ
Cho tôi than lấy vài câu
Rồi tôi lại đi chăm chồng
ới! ơi ấy bà con ạ
Mong cho ông ấy khỏe
Để còn chiềng làng
Đất nước tan hoang
Nhà yên sao được!
1.4.2011
Lâm Khang: Từ Tết đến giờ, đồng chí Osin nhà tôi không trở lại nữa. Trăm thứ
công việc đổ cả lên vai lên đầu Trang phu nhân. Khổ quá! Trải đến nay chưa tìm
được Osin mới nên chúng tôi khá vật vả. Nhà có hai cháu nhỏ, chỉ riêng việc đón
đưa cho ăn uống, tắm giặt cũng đã nhiều việc quá.
Nhân đây, có bác nào biết, xin giới thiệu cho chúng tôi 1 cô giúp việc. Tiêu
chuẩn chỉ cần nấu cơm ra cơm, cháo ra cháo, nhan sắc đủ để trông
được mà không đủ để cướp chồng của Trang phu nhân nhà tôi. Nếu các bác
giúp, xin cứ gửi thông tin qua comment, chúng tôi xin đa tạ. Có Osin rồi, rảnh
rang đôi chút, xin nguyện cứ bloging suốt ngày để phục vụ các bác.
Nguyễn Xuân Diện post bài từ giường bệnh số 41.
Quả
thật, nghe anh Diện tự quảng cáo mình bằng cách "than thở" như trên,
chắc nhiều người cũng giống tôi, đâm ra lo xa!. Thử nghĩ mà xem, anh Diện mà
"toi" thì “việc của chính phủ, việc của nhân dân” ai lo?
Bởi
vậy, khi đó tôi phải tức tốc lu loa trên mạng, kén chọn nhân tài khắp ba miền đất
nước, tìm mãi mới ra con Osin răng vẩu đạt tiêu chuẩn mà tiến cử tới anh:
"Đất
nước tan hoang
Ngồi yên sao được"
....
Tìm một con giúp việc,
Khẩn trương, thật khẩn trương...
Mời Huy đực Osin
Giúp nhà kiêm giúp nước
(Nhớ là không được
Gạ gẫm thằng chồng...)
Loa loa loa loa...
Và,
tôi không thể nào tin được, võ công tự PR của anh cao siêu đến thế mà lại phải
phục xuống mà bái cụ Vũ Khiêu.
Không,
không thể, dứt khoát là không! Về cái khoản tự PR cho bản thân, cả cái "họ" - "dân chủ cuội" nhà anh
đều xứng đáng được tạc vào bia miệng, trong đó riêng anh phải là thiên hạ vô
địch nhân, độc tôn, bất hủ và vĩ đại. Làm sao anh lại có thể thua kém được bất
kỳ ai, cho dù đó có là cụ Vũ Khiêu.
Bởi
vậy, thay mặt cho cụ Vũ, tôi cho rằng, không ai xứng đáng hơn anh, phải được
người đời tưởng nhớ đến bằng câu ca dao này:
Chuột chù chê khỉ rằng hôi
Khỉ mới trả lời, cả họ mày thơm!
----------
Bonus: Nhân tiện, anh tiến sĩ Diện cho tôi hỏi: làm cách nào để anh có thể "bloging suốt ngày" trong khi chỉ cần "rảnh rang đôi chút" được ạ? Mong anh
trả lời để thế giới còn học tập ạ.